7 tháng 10, 2010

IDO ký - Trò chơi BONG BÓNG XÀ PHÒNG

Hôm nay trời đẹp quá, tiết trời giống mùa thu ở Hà Nội, chúng mình nghe các cô nói chuyện với nhau. Uhm, đúng vậy mình không nhìn thấy ông mặt trời, nhưng bầu trời không u ám. Lại còn có gió thổi, làm cho những ngọn cây đung đưa nhẹ nhẹ, mình cũng cảm thấy mát mẻ. Mấy cọng tóc loe hoe của bạn Trang bay phất phơ trong gió.
Thời tiết đẹp, chúng mình được ra sân chơi. Thích thật! Sao hôm nay không thấy cô nhờ mình lấy bóng hay vòng hay dây để tụi mình được chơi đá bóng, lắc vòng, nhảy qua dây như mọi ngày? Lạ nhỉ!
Chúng mình xếp thành một hàng dài giống như những toa tàu nối đuôi nhau rồi xình xịch đoàn tàu chạy thẳng ra sân sau.
Woa oa oa a a … 1,2,3, Ôi! Sao nhiều bong bóng quá, mình đếm không nổi, chúng mình cùng reo lên. Thiên đang mải mê nhìn chiếc cần cẩu cũng phải mắt tròn, mắt dẹt, với những quả bong bóng đang bay lơ lửng trên bầu trời. “Nhiều quá! Nhiều quá!” Tiếng cười giòn tan của Tuấn, “Đẹp quá! Đẹp quá!” Tiếng nói trong trẻo của Trang cứ thế đan xen vào những quả bong bóng đang bay ra. Thì ra những quả bong bóng ấy bay ra từ phía cô Ngọc.
“Cô ơi con muốn thổi”, Ah, chị Bảo Châu, rồi Kiều Anh, Tiến, Xuân Tùng cũng muốn thổi. Bảo Châu cũng thổi được nữa nè: 1,2,3. Oh! Cũng được 3 quả. Minh Trang, Trâm Anh đang cố đuổi theo những quả bóng chị Bảo Châu vừa thổi ra. Thế nhưng chưa kịp chụp bong bóng đã vỡ tan mất rồi.
Xuân Tùng, Thạnh Tiến cũng thổi nhưng chỉ được có 1, 2 quả bay ra mà các bạn đã hí hửng cười đắc chí. Chà! Kiều Anh thì sao nhỉ! Bạn cũng chăm chú thổi nhưng do bất cẩn bạn đã làm đổ hết rồi, cái mặt buồn thỉu, buồn thiu đứng ngắm nhìn những quả bóng bay.
Đến lượt cô Thu thổi bóng, những quả bóng to nhỏ cứ thế chen lấn nhau bay ra mong các bạn nhỏ đuổi bắt mình. Tuấn đã chụp được một quả rồi nhưng vừa mở lòng bàn tay ra chẳng thấy bong bóng đâu mà chỉ là miếng bọt nho nhỏ đọng lại trong tay. “Tại sao thế nhỉ ? Mình đã chụp được rồi mà” – Tuấn vẫn thắc mắc mà chưa có câu trả lời.
Các bạn lại tiếp tục trò chơi đuổi bắt, chị Gió cũng tham gia vào trò chơi này nữa chứ, chị Gió như muốn thử sức của bọn mình hay sao ý! Chị vừa bay qua là những quả bong bóng cũng bay theo, lại còn bay cao, bay xa, làm cho chúng mình cứ phải chạy, rồi lại nhảy, rồi chụp bắt mãi mà không được.
Mệt quá, Minh Trang quyết định không đuổi nữa liền đứng gọi “Bong bóng ơi, quay lại đây.”^.^ Thế nhưng bóng dường như cũng mải chơi không nghe tiếng gọi cứ thế bay đi, bay đi.
Bây giờ thì chúng mình mệt thật rồi, ngồi nghỉ cho mát một xíu nào.
Thạnh Tiến, Xuân Tùng vẫn đang hí hoáy thổi nhưng đến giờ phải về rồi chúng minh đành tạm chia tay và hẹn một buổi vui đùa khác với “Bong bóng xà phòng”!

Giáo viên Trần Hằng